.
,
CÁC BẠN MUỐN TÌM NHANH BÀI VIẾT HOẶC NHÃN MÌNH CẦN,CLICK CHUỘT VÀI MENU PHÍA TRÊN BANER NHÉ -THÂN MẾN-PHẠM NGỌC VĨNH
Thứ Bảy, 22 tháng 3, 2014
Xuân về
.Ai sinh ra nhị, sáo, đàn...
Cho ta thổn thức cho nàng đê mê.
Thế rồi mỗi độ xuân về
Hơi lùa miệng sáo, tay vê phím đàn.
Ới a...xoắn với tình tang...ới à! Điệu buồn mang đổ ra xa
Khúc vui dồn lại để ta với mình...
Ới a, tang tính tang tình, ới a!
Xoắn vào rồi lại buông ra
Lượn đi lượn lại xòe hoa lướt chèo.
Thả xuống xao xuyến vòng vèo đường mây.
Âm thanh trầm bổng mê say
Cho bao ánh mắt ngất ngây...xuân về.
Dải lưng chàng thắt câu thề gió đưa.
Quê mình mở hội vui chưa
Nhị, đàn, sáo trúc...bao mùa thắm duyên.
Đường xuân xoay nhịp trong đêm...cắc tùng!
Biết rằng...
BIẾT RẰNG...
Bây giờ bến cũ dời xa
Còn đâu chỗ đậu mà qua ngóng đò.
Sang sông khói tỏa dăng mờ
Lối mòn mất dấu lượn lờ bụi bay.
Sắc xanh, áo lẫn vào vào mây
Màu nhung rớt gió, ráng quây bóng chiều.
Mắt lần cỏ rụi dõi theo
Đâu mưa bong bóng còn điều vạt xanh.
Đôi bờ sương phủ lan nhanh
Chìm vào khoảng lặng vây quanh dáng đò.
Bập bùng gió táp sóng to
Ầm ỳ sấm dậy mà lo người về
Cái buồn ướt dọc sườn đê
Đò rời xa bến câu thề bỏ rơi.
Biết rằng chưa trọn một lời...
Đỏng đảnh Ngày Đông
Ngày Đông đỏng đảnh lạ kỳ
Rét băm cứa ruột nói gì được đây
Trộn nắng gió, tứa da tay.
Lúc khô, khô kiệt quắt quay thấu trời.
Được ngày hong nắng mồ côi
Chỉ là dọn cuộc kéo lôi rét về.
Mưa non, nắng ép não nề
Cho đêm lưng lửng, vai kề lệch vai.
Rét giòn, giòn suốt buổi mai
Hanh khô, khô tận vết chai chân sần.
Môi mềm mà tứa theo gân
Lõm màu nham thạch đường vân khổ lòng.
Đồ mềm mỏng mảnh uốn bong
Đồ khô quắt quéo teo tong nực cười
Mong cho cóc gọi mưa rơi
Ngán thay nằm ngẫm tự nơi hang cùng.
Được vài ba cụm mây bùng
Chỉ ép mấy hạt bùng nhùng nặn mưa.
Lắc tàu chuối vuốt tàu dừa
Nào đã rơi đất mà lừa hạt khô
.Ngày đông tháng tận âu lo
Như con đỏng đảnh dúi do sau nhà.
Khổ cái cuống, bức cánh hoa
Mong chờ trổ nụ xuân ca...vãn mùa!
Khế Ơi
KHẾ ƠI
Vì chua dấu quả vòm xanh
Vì múi tối đến treo cành hứng sương
Vì canh nhuộm sắc vàng ươm
Hương cua đồng nội vấn vương khế dầm
Bát này em xới em đơm
Muôi này em múc em chan mới tình
Khế ơi có thấu cho mình
Trưa hè Cua – Khế bóng hình chung đôi
Phạm Ngọc Vĩnh
Bùng Xòe
Em xoay vòng ánh lửa
Xoay cả nhau hút hồn trong điệu múa.
Chan chứa lúc màn đêm
Váy bùng xòe
Lửa bỏng cũng dịu êm.
Cứ xoay mãi thế sao
Em múa gì mà dồn lửa về nhau.
Vòng tay dẻo mang kết bè sóng mắt
Chỉ mình anh nào ai hay biết
Trong lẻ loi ngồi ước mãi bùng xòe.
Một rừng lửa đam mê.
Thưởng Trà
Nâng ly nhấp giọng
Thưởng trà!
Nước xanh vị đượm
Thật là...
Chất hương.
Xua cái mệt
Góp niềm thương
Khói lan...
Lan toả vấn vương
Với trà.
Miên man
Nhấm nháp...khề khà
Ngồi vui thưởng ngoạn
Giữa ta với mình.
Trà thơm
Ngày ấy...sân đình
Trống khua. phách nhịp
Tính tình!...
Ới a!...
Ai gõ trống
Ai xoè hoa
Lướt đi lướt lại
Ngân nga khúc chèo
Vấn lòng
Mộng chốn liêu xiêu
Vỗ tay thưởng ngoạn
Cuối chiều
Lay bay!
Hương trà
Thơm nhẹ mà say
Gật gù mấy đoạn...
Vỗ tay
Gật gù!
Phạm Ngọc Vĩnh
Vớt Trăng
VỚT TRĂNG
Nén lòng đứng vớt ánh trăng
Rơi trên đầu búp tre măng cuối làng
Nửa phía đông vẫn lựng vàng
Mà phía tây đã sạm chàm màu rêu
Giơ tay tôi đỡ bóng chiều
Khuôn suông dát mỏng với điều gì trăng?
Ngày nào múa rước trống lân
Đuổi con thú dữ quanh sân reo hò
Nào đâu có nghĩ bây giờ
Con lân vẫn cứ lượn lờ đầu que
Để trăng vụn chảy đê mê
Một dòng suối tưới bộn bề mắt nhau
Tiếng TÙNG tiếng CẮC đêm thâu
Mênh mang hư ảo mõ chầu canh khuya
Giật mình trở lại xa xưa
Cái còn cái mất đong đưa sóng cồn
Vớt trăng vớt cái bồn chồn
Bâng khuâng đêm vắng thả hồn bâng khuâng!
Phạm Ngọc Vĩnh
Uống rượu một mình
UỐNG RƯỢU MỘT MÌNH
*
Nhâm nhi
Nâng chén một mình
Rượu không đồ nhắm,
Nhắm
Hình trăng suông.
*
Nhạt phèo,
Ngắm bóng mây luồn...
Lung lay gió,
Cánh cửa buồng
Lung lay.
*
Rượu vào,
Thơ cất cánh bay,
Nhắm trăng,
Ngắm cái mê say khuôn tròn...
*
Trăng
Đưa thơ tạc nên hồn
Rượu
Đưa thơ vẽ bồn chồn,
Giải khuây!
&
Phạm Ngọc Vĩnh
Tôi với Hắn
TÔI VỚI HẮN
Là hắn...
Chính hắn đây rồi!
Nhìn hắn
Sao thật giống tôi
Thế này.
Cũng
Mắt mũi,
Cũng
Chân tay
Lại còn cũng mũ,
Cũng giầy
Chao ôi!
Tôi
Cười hắn
Hắn
Cười tôi
Tôi dọa hắn
Hắn tức thời dọa theo.
Bực mình
Thử hắn một keo,
Tôi nâng tầm súng
Nhắm theo
Chim trời
Thua chưa!
Trái ngược nhau rồi
Hắn
Chúi nòng xuống
Dọa người âm ty,
Thế là
Tôi rủ hắn đi
Dọc theo bớ suối
Lâm ly
Bồn chồn.
Tới khi chập choạng hoàng hôn
Tôi với hắn lại...
Cô hồn trong đêm!!!
Hắn - Tôi
Tôi - Hắn
Bao phen
In trong bóng nước
Ươm men ủ tình!
Hai ta một bóng
Một hình
Lung linh suối nước
Đôi mình
Đẹp chưa!
Phạm Ngọc Vĩnh
Rượu Cần
RƯỢU MỜI
Lên đây
Thử rượu em mời
Khách xa mê mẩn
Chao ơi!
Rượu cần.
Mắt xa xăm
Vẻ tần ngần,
Chút chi
Màu núi
Tay lần xoè hoa.
Vít cần
Như nín môi xa.
Rượu thơm
Mê mệt
Với ta với mình.
Rượu mời
Tinh tỉnh tình tinh
Sắc màu chan chứa
Nghĩa tình
Em ơi!
Đành rằng
Chỉ với rượu mời
Chưa mua...
Được vị
Mua rồi
Được hương.
Ngát thơm
Thơm ngát nẻo đường
Chợ Vùng Cao
Với bản mường
Vùng Cao!
Phạm Ngọc Vĩnh
Về Bản Lác
VỀ BẢN LÁC
Đứng nhìn những dãy nhà sàn
Mà lòng ta cứ ngỡ ngàng vùng cao.
Quầy hàng la liệt vậy sao
Trải màu thổ cẩm nao nao chốn lòng.
Dáng em bé gái H’mông
Áo vương màu núi nhuộm hồng chân mây.
Khách xa về Bản hôm nay
Đường dài tay nắm chặt tay tưng bừng.
Về với bản đến với rừng
Váy xoè xúng xính một vừng sắc hoa.
Tiếng chiêng ngân vọng xa xa
Điệu khèn bay bổng thướt tha ân tình.
Từng đôi trước máy chụp hình
Cầu thang nghiêng, dáng em mình cũng nghiêng
Bồng bềnh khói núi cuộn lên
Như sương giăng phủ khắp miền sương giăng
Bậc thang ngơ ngác bước chân
Sáo đâu dìu dặt ái ân gợi về
Bản tình ca khúc hồn quê
Chông chênh lạc bước ngả về vai em
Váy khăn đằm sắc hương men
Mà say, mà đắm lạ quen bần thần
Tới Bản Lác chỉ một lần
Để rồi in dấu vết chân khó nhoà!
Mai Châu. Hoà Bình 11-2013
Phạm Ngọc Vĩnh
Ước
ƯỚC
Ước cho
Bí chóng ra hoa
Mướp dây đậu quả
Núm cà rụng trôn.
Ước cho
Cữ mãi lưng thon
Để ai mê mẩn
Bóng tròn...
Nây nây.
Ước cho
Dáng mãi khuôn dây
Để ai sinh nỗi
Ngô ngây
Ô kìa!
Phấn hồng
Gió đã mang đi
Hương thơm gửi lại những gì
Người ơi!
Ngoài trời mưa hạt
Rơi rơi
Còn ai thầm ước
Xa xôi
Cuối mùa!
NĐ. 12/2013
Phạm Ngọc Vĩnh
Mê Đường Thi
MÊ ĐƯỜNG THI
Nghiện món thơ Đường đủ sướng thân
Vào câu chắc ngữ chuẩn niêm vần
Khơi dòng ý thả nghiêng trời đất
Nhả chữ tâm hòa đổ thế nhân
Khổ luyện kiên trì thành quả lớn
Rèn tu chịu khó đạt muôn phần
Ngôn từ thắm đượm liền ca khúc
Nghĩa phú dâng đầy nhịp điệu ngân.
Lương Tú
NGẠI ĐƯỜNG THI
Ngại món Thơ Đường quá khổ thân
Luật đâu khe khắt tứ cùng vần
Ong đầu chẳng thể chen hàn sĩ
Nát óc mà nào sánh vĩ nhân
Thôi kệ tự do không kém vị
Chẳng thà lục bát vẫn tươi phần
Thả hồn bay bổng ca vang khúc
Bạn hữu thắm tình nhạc tấu ngân.Phạm Ngọc Vĩnh
(Họa)
Mộng Đảo Cò
MỘNG ĐẢO CÒ.
Ngày đẹp vui thăm ngắm Đảo Cò
Lâng lâng từng nhịp sóng tràn xô
Mạn thuyền dẽ nước buông chiều gió
Chân vịt xuôi dòng áp cập bờ
Dưới đáy chập chờn hình cá lượn
Cành cao biêng biếc bóng chim đùa
Cảnh quan như vẽ du ngàn thắm
Chân lạc lối về với bút thơ.
Phạm Ngọc Vĩnh
ĐẢO CÒ
Ta nghe ốc đảo bạt ngàn cò
Sải cánh bay vờn rỡn sóng xô
Lạ lẫm say nhìn thuyền cập bến
Xôn xao vẫy gọi khách xa bờ.
Cây cao ríu rít chim ca hát
Nước thẳm vi vu cá lượn đùa
Một bận về thăm rồi để nhớ
Muôn tình dệt mãi chửa thành thơ.
Nguyễn Xuân Thái
(Họa)
Chim Cuốc
CHIM CUỐC
Cuốc nhớ ai mà khản tiếng ve
Dẻo mồm ra rả những ngày hè
Bờ đồng chui lủi như thằng trộm
Ngõ xóm lách luồn tựa chú kê
Gọi bạn thiết tha lời ái mộ
Mời tình khao khát giọng bùa mê
Thương thay thân cuốc đồng đen đủi
Tá túc đâu còn những bụi tre
Trúc Tâm
<>O<>
TIẾNG CUỐC GỌI BẠN
Cuốc kêu chắc lại muốn tìm ve
Khản giọng đêm đêm với sắc hè
Cẳng sếu lò mò moi hạt thóc
Mỏ kền cặm cụi kiếm bông kê
Bờ ao dò lủi còn chưa thích
Ruộng lúa chui luồn đã khoái mê
Khi bạn phương xa chờ thắc thỏm
Râm ran gọi vọng khuất lùm tre!
Phạm Ngọc Vĩnh
(Họa)
Tiếng Cuốc kêu
TIẾNG CUỐC KÊU
Đêm về tiếng Cuốc râm ran
Vọng lời gọi bạn miên man sắc hè.
Vọng đưa về phía bóng tre
Võng ru cọt kẹt xa nghe gió lùa.
Vọng đưa về phía trời mưa
Lúa vươn hóng nước lá đua phất cờ.
Cuốc kêu nhẩm tính từng giờ
Hoa xoan rụng tím một bờ thời gian.
Lùm cây bóng nắng chang chang
Trâu nằm nhai cỏ thở than sá cày.
Học trò chong gối khoanh tay
Đêm khuya ngáp vặt mới hay nhọc nhằn.
Chích chòe lạc giọng bài văn
Hừng đông, ríu rít níu cành cây cao.
Mắt choàng mở toáng lao xao
Lịm dần tiếng cuốc bờ ao ngòi đầm.
Hoan ca hè đã gọi thầm
Đêm về tiếng Cuốc ướt dầm cơn mơ.
Phạm Ngọc Vĩnh
Về Lam Hạ
VỀ LAM HẠ
Bâng khuâng Lam Hạ sáng nay
Làng vẫn đó, bãi còn đây, vậy mà...
Hơn bốn mươi năm...vụt qua
Ngày bên mâm pháo lùi xa một thời
Đạn giặc cày xới khắp nơi
Dòng sông thành túi bom rơi mịt mờ
Từng bầy "quạ sắt" kéo vô
Nhằm phá Cầu Sắt, chia bờ ngăn sông
Anh trên mâm pháo dựng nòng
Em sang tiếp đạn hợp đồng bên nhau
Bao nhiêu trận nhớ hết đâu
Má em cháy sạm nhuộm màu lửa bom
Đôi mươi, lứa tuổi trăng tròn
Mà nào đã biết thỏi son, hộp dầu
Trái tim chưa nhịp về đâu
Để dồn trận chiến giữ Cầu xe qua
Thế rồi đêm đó chia xa...
Anh dời trận địa, vượt phà sang sông
Bao ngày vẫn nhớ, vẫn mong
Về thăm em gái "hợp đồng" năm xưa
Hôm nay, trời đất lạ chưa
Ngẩn ngơ mắc lối, gió đưa qua cầu
Biết tìm em ở nơi đâu
Với bao "bà chị" mái đầu pha sương
Bâng khuâng khoảnh khắc đời thường
Nhớ về kỷ niệm chặng đường thu xưa...!!!
29/9/2013
Chạm Bóng
CHẠM BÓNG
Tần ngần...
Tìm lại thời gian
Chạm bao là bóng
Cơ man
Tháng ngày.
Mắt lần…
Chạm chút ngô ngây.
Môi lần…
Chạm cái đâu đây khó nhòa.
Tay lần...
Chạm khoảng vời xa.
Chạm
Như không chạm
Vỡ òa trong đêm!
Phạm Ngọc Vĩnh
Về với Đảo Cò
VỀ VỚI ĐẢO CÒ
*****
Về thăm Thanh Miện quê mình
Hồ An Dương, với dập dình cò bay.
Một chiều sóng nước nên say
Một chiều sao cứ ngất ngây...một chiều.
Nước loang, sóng tỏa bông liêu
Mây loang, cò thả cánh diều chao chao.
Lòng thuyền ta thả nôn nao
Rợp trời cò liệng lao xao cánh cò.
Mắt lần theo ngọn sóng xô
Dõi theo dọc bãi nhấp nhô cò về.
Ngọn cây...lắc mỏ rầm rì
Tiếng lòng từng cặp...nỗi gì cò ơi?
Về đây vui sắc mây trời
Ngắm cò mà cứ xa vời bâng lâng.
Cò về vỗ cánh ái ân
Ta về với bạn tình xuân một chiều.
Viết tại Đảo Cò.
H.Thanh Miện. T.Hai Dương.
Ngày 1/3/2014
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)
a
...