CHỖ NÀY NHỚ

,

.



PHẠM NGỌC VĨNH CẢM ƠN CÁC BẠN GHÉ THĂM CHIA SẺ.CHÚC TẤT CẢ CÁC BẠN VUI VẺ,MAY MẮN,HẠNH PHÚC VÀ THÀNH CÔNG TRONG CUỘC SÔNG. .. ảnh của tôi

,

CÁC BẠN MUỐN TÌM NHANH BÀI VIẾT HOẶC NHÃN MÌNH CẦN,CLICK CHUỘT VÀI MENU PHÍA TRÊN BANER NHÉ -THÂN MẾN-PHẠM NGỌC VĨNH

HỒ CÁ CẢNH

Thứ Năm, 27 tháng 3, 2014

Trăng qua sông



 

TRĂNG QUA SÔNG

Ai đưa trăng vượt qua sông
          Để tôi thơ thẩn ngồi mong bóng hằng

Dẽ mây trăng lẩn không trung

Cho sông e lệ bập bùng sóng xô

Nước dâng chẳng dội vào bờ 

Dội vào đáy mắt vật vờ câu thơ

Khua chèo lội ngược giấc mơ

Trời vừa hửng sáng bơ vơ giấc tàn


Phạm Ngọc Vĩnh


 

Về Thăm Anh


 anh hoa hong dep 11 Ảnh Hoa Hồng Đẹp Ngây Ngất

             VỀ THĂM ANH

           Về thăm anh

          Anh chẳng nói cười

          Chẳng bắt tay chào đón.

          Trong khung kính chỉ cái nhìn trìu mến

          Đôi mắt xa xăm mãi tận cuối trời.      

    

          Từ ngày anh đi

          Đã mấy Đông rồi

          Bao mùa lá rụng,

          Rưng rưng biển chiều

          Rưng rưng gió

          Ì oạp muôn đời sóng vỗ trùng khơi.

 

            Không còn xếp đủ

          Hàng dọc hàng ngang

          Cả tiểu đội,

          Như những ngày...

          Cứ lần lượt từng người

          Ra đi....

          Và đi mãi.

 

          Một thời

          Thắm màu hoa trái

          Trao nhau tím mọng bồ quân

          Thắm đỏ bờ môi.

          Xao xuyên miền xa đến vô ngần.

 

          Về thăm anh

          Trong căn nhà gỗ

          Cọt kẹt tiếng con mọt đâu đó,

          Bào thời gian

          Bào năm tháng vắng tay người!

 

          Anh có về không?

          Để Mẹ mong, hoài đợi

          Mẹ cũng đi rồi

          Ngóng một nơi chưa bao giờ Mẹ tới

          Nơi khói bụi của thời bom dội

          Nơi chúng mình

          Cây súng kề vai.

 

          Trong khung kính

          Tóc anh xõa bờ vai

          Vẫn cứ xanh một màu trai trẻ

          Vẫn cứ xanh như ngày tấm bé

          Đáo lỗ, bật tường...

          Đập đất nhử cây khăng...

 

          Về thăm anh

          Thôi nhé đừng trở trăn

          Dù mưa nắng có xoay chiều cồn gió,

          Dù anh chẳng nói năng gì chăng nữa,

          Trước khung kính Am thờ

          Lắng đọng một vần thơ!

 

          Ta chờ nhau

          Anh nhé

          Vời vợi miền xưa!

 

            Phạm Ngọc Vĩnh


anh hoa hong dep 15 Ảnh Hoa Hồng Đẹp Ngây Ngất

Tầm gửi ơi!


 

TẦM GỬI ƠI!

Cũng lá, cũng cành,
Lung linh mắt ngọc,
Tủa rễ nhún nhường bám vào thân cọc.
Thân cọc già nua rồi thành gỗ mục
Sống dựa nương thân!
Lá xanh, cành xanh
Xanh đến bao lâu?


Rừng bạt ngàn,
Đất bạt ngàn,
Cây cối bạt ngàn...
Dù hoang dại
Dù khô cằn
Các loại cây...
Rễ bám sâu cắm vào lòng đất.
Tìm mạch sống từ trong đât đá và nước
Chỉ một loài tầm gửi chẳng nhận ra...

Lá có tươi
Hoa có đẹp,
Tên có kiêu sa:
Phi Điệp, Mắt Cua, Bửu Kiếm, Tai Trâu...
Hay gì gì chăng nữa...
Dù sắc có vàng, trắng, nâu,
Hung hung, hồng hồng, đỏ đỏ...
Cứ  "tầm gửi"
Bám thân cây níu gió trời

Tầm gửi sinh loài
Buông tỏa buông
Theo tay người mang về
Cấy vào khuc gỗ.
Để được tưới hóa chất
Kích sản sinh đủ các màu hoa săc sỡ,
Thoa mãn ngắm chơi.


Hai ba ngày phun tưới
Sắc còn tươi
Lãng quên một buổi là tàn rữa,
Quen "tầm gửi"
Nên "Tầm gửi" bám mãi được sao!.

Thôi hãy quay về với rừng
Bám rễ vào đất
Vào nước
Như mọi loài
Cho sức sống mãi tràn trề
Cho vẻ đẹp, rạng ngời
Tầm gửi ơi
Tầm gửi ơi!

.

Phạm Ngọc Vĩnh

/

a

...

b