THƠ TẶNG NGƯỜI ĐI XA
Em dấu hình
trong khóm lúa
đã mấy mươi năm anh vẫn kiếm tìm
rồi những bữa hương cơm ngạt ngào lan tỏa
trong từng hạt
dẻo mềm hình em lại hiện lên
Em dấu hình
trong đôi quang thúng
quang thúng giờ như đã
Em dấu hình
trong khóm lúa
đã mấy mươi năm anh vẫn kiếm tìm
rồi những bữa hương cơm ngạt ngào lan tỏa
trong từng hạt
dẻo mềm hình em lại hiện lên
Em dấu hình
trong đôi quang thúng
quang thúng giờ như đã
trở thành cổ
tích của người nay
nhưng thời buổi thông tin
nhưng thời buổi thông tin
gõ tay lên bàn
phím
ngàn vạn hướng đi...
ngàn vạn hướng đi...
hình em lại rõ
ban ngày
Em dấu hình
vào trang giấy
Em dấu hình
vào trang giấy
bao nhiêu nguyên
âm
tìm lục để chắp vần
nhưng nào khó khi nhìn trang vở mới
lúc cháu đọc bài
"bà ơi..."
hình em lại rõ hơn
Chỉ một hình
anh không thể nào tìm nổi
hoặc khi tìm ra thì...
bụi thời gian đã cuốn đi rồi
em dấu hình anh trong trái tim rỉ máu
để một ngày...
hình bóng chúng mình
lóng lánh lại quyện hòa sánh đôi.
Phạm Ngọc Vĩnh
tìm lục để chắp vần
nhưng nào khó khi nhìn trang vở mới
lúc cháu đọc bài
"bà ơi..."
hình em lại rõ hơn
Chỉ một hình
anh không thể nào tìm nổi
hoặc khi tìm ra thì...
bụi thời gian đã cuốn đi rồi
em dấu hình anh trong trái tim rỉ máu
để một ngày...
hình bóng chúng mình
lóng lánh lại quyện hòa sánh đôi.
Phạm Ngọc Vĩnh