CHỖ NÀY NHỚ

,

.



PHẠM NGỌC VĨNH CẢM ƠN CÁC BẠN GHÉ THĂM CHIA SẺ.CHÚC TẤT CẢ CÁC BẠN VUI VẺ,MAY MẮN,HẠNH PHÚC VÀ THÀNH CÔNG TRONG CUỘC SÔNG. .. ảnh của tôi

,

CÁC BẠN MUỐN TÌM NHANH BÀI VIẾT HOẶC NHÃN MÌNH CẦN,CLICK CHUỘT VÀI MENU PHÍA TRÊN BANER NHÉ -THÂN MẾN-PHẠM NGỌC VĨNH

HỒ CÁ CẢNH

Chủ Nhật, 13 tháng 4, 2014







XUÂN VỀ

Ai sinh ra nhị, sáo, đàn...
Cho ta thổn thức cho nàng đê mê.

Thế rồi mỗi độ xuân về
Hơi lùa miệng sáo, tay vê phím đàn.
Nhạc ngân vang nhịp xe loan
Ới a...xoắn với tình tang...ới à!

Điệu buồn mang đổ ra xa
Khúc vui dồn lại để ta với mình...
Xập xình, tùng cắc, xập xình
Ới a, tang tính tang tình, ới a!

Xoắn vào rồi lại buông ra
Lượn đi lượn lại xòe hoa lướt chèo.
Vuốt lên thổn thức lưng đèo
Thả xuống xao xuyến vòng vèo đường mây.

Âm thanh trầm bổng mê say
Cho bao ánh mắt ngất ngây...xuân về.
Yếm đào nàng nhuộm bùa mê
Dải lưng chàng thắt câu thề gió đưa.

Quê mình mở hội vui chưa
Nhị, đàn, sáo trúc...bao mùa thắm duyên.
Cắc tùng...nào nổi trống lên
Đường xuân xoay nhịp trong đêm...cắc tùng!
Phạm Ngọc Vĩnh


Ngõ Xưa



alt 

NGÕ XƯA


Ngõ xưa chung lối kề đôi
Mà giờ cứ thấy xa xôi thế nào!
Cổng đơn rấp cánh chà rào
Khi ra thì nhấc lúc vào thì nâng.
Bây giờ then chặt khóa cong
Con bướm vướng cánh con ong vướng đầu.
Cái chân mắc cạn mà sâu
Lưới tơ ai thả nát nhàu chốn mê.
Chà rào một ngọn lê thê
Ngõ xưa bụi gió hôn mê một đời!


Phạm Ngọc Vĩnh

.

a

...

b