XUÂN VỀ
Ai sinh ra nhị, sáo, đàn...
Cho ta thổn thức cho nàng đê mê.
Thế rồi mỗi độ xuân về
Hơi lùa miệng sáo, tay vê phím đàn.
Nhạc ngân vang nhịp xe loan
Ới a...xoắn với tình tang...ới à!
Điệu buồn mang đổ ra xa
Khúc vui dồn lại để ta với mình...
Xập xình, tùng cắc, xập xình
Ới a, tang tính tang tình, ới a!
Xoắn vào rồi lại buông ra
Lượn đi lượn lại xòe hoa lướt chèo.
Vuốt lên thổn thức lưng đèo
Thả xuống xao xuyến vòng vèo đường mây.
Âm thanh trầm bổng mê say
Cho bao ánh mắt ngất ngây...xuân về.
Yếm đào nàng nhuộm bùa mê
Dải lưng chàng thắt câu thề gió đưa.
Quê mình mở hội vui chưa
Nhị, đàn, sáo trúc...bao mùa thắm duyên.
Cắc tùng...nào nổi trống lên
Đường xuân xoay nhịp trong đêm...cắc tùng!
Phạm Ngọc Vĩnh