CHỖ NÀY NHỚ

,

.



PHẠM NGỌC VĨNH CẢM ƠN CÁC BẠN GHÉ THĂM CHIA SẺ.CHÚC TẤT CẢ CÁC BẠN VUI VẺ,MAY MẮN,HẠNH PHÚC VÀ THÀNH CÔNG TRONG CUỘC SÔNG. .. ảnh của tôi

,

CÁC BẠN MUỐN TÌM NHANH BÀI VIẾT HOẶC NHÃN MÌNH CẦN,CLICK CHUỘT VÀI MENU PHÍA TRÊN BANER NHÉ -THÂN MẾN-PHẠM NGỌC VĨNH

HỒ CÁ CẢNH

Chủ Nhật, 6 tháng 4, 2014

Dù chỉ đọt măng






DÙ CHỈ ĐỌT MĂNG

>+<

Một thân chẳng vẽ được rừng
Vậy nên núi góp gom từng đọt măng.

Dưỡng mầm chắt nhựa quanh năm

Dựng bờ gây bụi bao quanh núi đồi.

Gọi mưa vẫy nắng thấu lời

Phủ che đồi trọc ngời ngời bóng xanh.

Nghiệm rằng: Dù chỉ đọt măng

Góp chăng thành lũy mây giăng bến đời.

Phạm Ngọc Vĩnh



Vết tích thời gian




     VẾT TÍCH THỜI GIAN 


Một sớm mai khi chim vừa thức giấc
Bỗng súng nổ ran trên mặt đất
Rồi tiếng la: Bà con ơi! Giặc! Giặc!
Rồi tiếng nấc chìm giữ bình minh. 



Tàu bò*, đại bác chúng càn quét làng minh
Xé tan khóm tre, thân cau ngã gục
Xích xe cày nát vườn ao gốc mít
Máu chan thân người, máu rỉ thân cây. 


Nháo nhác một ngày, xáo xác chạy Tây
Đôi quang thúng mẹ gánh tôi về nhà ngoại
Nào biết gì lúc thuở còn thơ dại
Vẫn ngủ hoài khi mẹ chạy sắp đứt hơi. 


Ngày hòa bình vẫn xóm trại của tôi
Bọn trẻ tò mò lấy que moi viên đạn
Nó vẫn đây màu đồng còn xỉn loáng
Tường miếu làng ngày đó chắn đạn bay.



Cái sân gạch vết đạn cối còn đây
Nó hoắm sâu sạm màu rêu mọc
Nó mếu máo như miệng ai đang khóc
Nhức nhối nhìn trời vờ vật ánh trăng say.

Chuyện tản cư ngày đó thương thay
Bao vết tích găm đầy trong xóm nhỏ
Găm vào đời, găm vào nỗi nhớ
Để đêm ngày nhòe mắt chẳng hề vơi.

Mẹ không còn. Ơi xóm nhỏ của tôi!
Bao dấu tích một thời lửa đạn
Nay về lại lòng nhói đau vô hạn
Cứ ngóng tìm đôi quang thúng năm xưa!

            Phạm Ngọc Vĩnh

 
P/S: Một số thuật ngữ cũ thời kháng Pháp:
Tàu bò: Xe tăng Chạy Tây, Tản cư...: Sơ tán tránh sự khủng bố của địch.

a

...

b