TÓC 

                     Tóc kìa tóc !
                     Ai chải tóc bên khung cửa

                     Xoã buông hiên nhà               
                     Ngăn ngắt , dòng mực sánh đổ
                     Láng bóng nền hoa

                     Tóc đen , tóc mượt
                     Dù chẳng dầu thoa
                     Ngạt ngào trước gió
                     Lược chải 
                     Vờn như có cánh bướm sà


                     Tóc vương , vương gió
                     Tóc hương , hương ngát bay xa
                     Đêm gối đầu tay
                     Giấc ngủ

                     Tóc mịn màng phấn hoa

 

 

TẬP YÊU


Từ khi biết đến chữ yêu
Vụng bơi nhưng vẫn thử liều vượt sông.

Giữa dòng sặc nước sóng lồng
Giơ tay chới với giữa dòng bâng quơ.

Choài người chẳng chạm vào bờ.
Lênh đênh đầu sóng nào ngờ khúc sâu.

Ngụp lặn biết dạt về đâu.
Dòng thì chảy xiết đục ngầu...xa xăm.


Kìa ai...mắt cạo lá răm
Đứng nhìn ném cái liếc trông...nhoẻn cười.

Chẳng thương sải cánh chơi vơi
Lại thương con sóng dỡn người dạt xô.

Vụng bơi lạc khúc ngu ngơ
Mới hay nếm cái lập lờ nổi trôi.

Một lần choài nước lặn bơi
Một lần biết sóng cuộn trôi giữa dòng.

Chỉ vì người chửa động lòng
Để giờ vẫn lại bềnh bồng tập yêu!

 

Phạm Ngọc Vĩnh