NGÀY XƯA ƠI
Giá đừng có cái tay ga,
Đường thôn cứ dướn ổ gà như xưa.
Cần chi lướt bóng đong đưa,
Cùng nhau dắt bộ vui chưa, xuôi chiều.
Dù rằng chân đạp liêu xiêu
Vẫn say nắng gió những chiều xe lao.
Gió càng nhẹ, càng xôn xao
Tim đập khẽ, vẫn cồn cào đáy tim.
Ngẩn ngơ, ngơ ngẩn liếc nhìn
Xe lao vun vút, bóng chìm chân mây.
Sợi chùng, sợi mỏng, tóc bay
Nào đâu ga nhích, mà say đất trời.
Ổ gà ơi! Ổ gà ơi!
Ngày xưa, dai dẳng cái thời ngày xưa.
Đường thôn cứ dướn ổ gà như xưa.
Cần chi lướt bóng đong đưa,
Cùng nhau dắt bộ vui chưa, xuôi chiều.
Dù rằng chân đạp liêu xiêu
Vẫn say nắng gió những chiều xe lao.
Gió càng nhẹ, càng xôn xao
Tim đập khẽ, vẫn cồn cào đáy tim.
Ngẩn ngơ, ngơ ngẩn liếc nhìn
Xe lao vun vút, bóng chìm chân mây.
Sợi chùng, sợi mỏng, tóc bay
Nào đâu ga nhích, mà say đất trời.
Ổ gà ơi! Ổ gà ơi!
Ngày xưa, dai dẳng cái thời ngày xưa.
Phạm Ngọc Vĩnh